Âm thanh hội trường vàng lên thật thân quen chưa bao giờ cô lãng quên thứ âm thanh này với nhiều người nó không là gì cả nhưng với cô nó là một cái gì đó thật đặc biệt .Mắt của Jun Aizawa long lanh như sắp có giọt rơi xuống .Cô ấy nhớ về ngày dầu tiên khi vào nghề ở đây một nữ diễn viên jav .Sở hữu sự xinh đẹp cô ấy được một người bạn rủ đến đây ngày này 3 năm trước với suy nghĩ muốn kiếm nhiều tiền và sự nổi tiếng cô ấy đã đánh đổi để lấy cái này .Cô không hối hận khi đứng trên hòa quang của sự nghiệp chỉ là hơi ngậm ngùi khi nghĩ về cái ngàn vàng của người con gái .Đánh mất nó tại đây không có mối tình đầu cô thấy mình thiệt thòi hơn những bạn diễn